Love it, say I love it. Mới đi Kembangan lấy BBQ về, mưa réo, ẩm ướt nhưng khá vui, biết được mình mua bị hố, quá hố, nhưng ko sao, hi vọng vẫn còn tiền =)) Chiều nay thu tiếp =))
Hi vọng chiều nay mọi người không phải đem dù theo để che pit, first gathering in Science! Trời thương con, chiều nay trời tạnh, sáng mai trời đừng âm u, con còn có interview, con ko muốn phải âm u :D
That it sucks makes it interesting...
Hope we have good time together! So excited to meet new freshies, new seniors and new friends!
yay... Bình ơi, tự tin lên mày!
Thursday, August 27, 2009
hate myself these days!!! what the heck i am doing!! be a man. Do ONLY what you want, don't be affected!!!!
Những ngày này là những ngày cuối cùng của anh Huy trước khi bắt đầu kỳ NOC của mình và Thanh cũng chuẩn bị cho kì exchange. Anh Huy là người bạn đầu tiên của mình ở cái NUS này biết quan tâm mọi người, biết cheer up, biết đùa và hiểu được cảm xúc của những người xung quanh. Dù cái trip đi Malaysia vừa rồi thỉnh thoảng có làm em hơi bực bội đôi chút nhưng hi vọng anh vẫn là 1 senior mà em cần học hỏi kinh nghiệm về học tập, chơi bời và apply NOC :D. Hi vọng 2 bạn có những ngày cuối cùng ở Singapore vui vẻ với bạn bè, gia đình và một năm học thành công. Chuyến đi chơi vừa rồi đã giúp mình hiểu hơn về cái hội DC "quậy phá", nhưng luôn biết cười, biết tham vọng và biết "làm". "Nó" vui vì nó có thêm những người bạn trong cuộc sống có lẽ là chán ngắt của "nó".
Vậy là còn 2 ngày nữa, mình sẽ bắt đầu năm học mới, với bao nhiêu dự tính và ấp ủ... Ở cái xứ này, một năm chỉ có 1 mùa, và 1 ngày thì lại có 2 "mùa" là aircon và non-aircon. Mình lại nhớ mùa thu của ngày xưa, cái mát dịu của trời miền trung vào những ngày đầu năm học, cùng với cái mùi "hắc" của sách vở mới, thứ mà giờ này có lẽ mình chỉ biết nhớ và tiếc...
Giờ vẫn còn là mùa hè, nắng và nóng, oi bức. Có lẽ không khí sắp vào năm học mới và âm thanh du dương của những bản Oz đã kéo mình trở về với những ngày khai trường đầu thu. Hơi sến nhỉ, nhưng cái thời khắc im lặng mà ai cũng ngủ say sưa này nó hay làm mình multi-emotional vậy: ráng làm xong cái CV, nghe Oz và nghí ngoái để biết rằng mình vẫn bình thường, thành thật và khỏe mạnh với những cảm xúc của mình, ở nơi mà mình phải chạy hối hả hằng ngày để làm những điều mình thích, làm cho tương lai, cho sự kì vọng của bản thân và những người thân. Thỉnh thoảng, những giây phút này thật chậm, thật bình yên, thật sâu lắng và trong trẻo mà mình có thể thấy chính mình trong đó vậy...
.... .... chẳng biết viết gì nữa, có lẽ cái cách viết văn phát biểu cảm nghĩ mà mình từng yêu thích vào những ngày cấp 2 đã dần mai một. Cảm xúc và ý tứ >< cách diễn đạt. Sẽ luyện tập. 4:27 am ...
Mình lại nghe Oz và tỉnh táo .......
"Ngày lập thu. Ngày gì mà lạ thế nhỉ. Lập thu là một trong 24 khí tiết của lịch Trung Hoa cổ đại đấy. Hay nói nôm na thì là hôm nay là ngày bắt đầu mùa thu đó các bạn. Và bởi vì thế nên chương trình ngày hôm nay sẽ là một chương trình thật mơ màng và lãng đãng ở một nơi mùa thu bắt đầu, các bạn nhé.
Mùa thu, tôi lặng bước qua những ngày vụn vỡ, như người ta ai cũng từng có lần như thế. Một lúc nào ngỡ ngàng lại thấy mình đang se lòng trước một xao xác lá bay. Những ngày hạ đã nhạt dần vào những cơn mưa vỗ về xa khuất, để rồi ngón tay mình cứ đau nhói một niềm mơ. Tôi trở về mùa thu hay mùa thu trở về tôi, trở về và gói cùng heo may những hoài niệm tưởng chừng đã hư vô vỡ nát, thứ hoài niệm cứ trở về mỗi ngày thu tái mênh mang. Trái tim nào có được ngủ ngoan. Và thế có nghĩa là mùa thu đang bắt đầu nơi ấy, phải không em?…
Nơi mùa thu bắt đầu
Như là một tình dở dang em à, tình với mùa thu cứ day dứt lòng chẳng quên được. Nghìn năm sau, ta cũng níu bóng quay về. Có những yêu dấu dù cũ và xa xôi lắm, cũng cứ quấn quít gọi về mỗi khi trời đất báo hiệu mùa thu tới, lại cho ta ít nhiều ngẩn ngơ, rằng: Tháng tám mùa thu, lá đã rơi vàng chưa, hả em? Cứ muốn nghe một giọng đằm thắm em à. Mùa thu ấy em, biết không, bởi nhẹ nhàng và dễ làm lòng chới với biết mấy, nên cần lắm một níu chân để người khỏi bay lên, ví như nghe một giọng hát ngọt đằm. Mà biết đâu đấy, nghe xong lại bay bổng lên thì sao, nhỉ em?
Có phải em mùa thu Hà Nội
Em à, hôm nay là ngày lập thu rồi đấy. Ở đây chẳng có mùa thu em nhỉ, chỉ thi thoảng gió đến, mưa về, ừ, cứ tàm tạm ưng ý chút đổi mùa đấy mà ngùi thương mùa thu Hà Nội, lại thêm một lần cái bệnh mùa thu trở về quấy quả. Thu Hà Nội mà em, chẳng bao nhiêu người chực đến quãng lập thu mà trở về Hà Nội còn gì. Trời thu Hà Nội có cái gì mênh mang lắm, mênh mang như khi em bước chân từ một xứ nóng xa xôi, về thấy trời yên ả, rồng rộng, hơi buồn một chút, và lá ngoài đường thì cứ rụng lấy rụng để, và những cô gái nơi đất Hà thành đã vội vã quàng những chiếc khăn gió bay nhã màu nho nhỏ. Cứ chực hình dung lấy, là lại thêm một lần tôi ngẩn ngơ. Này em, có phải tôi đang nhớ mùa thu quá không, nhớ những ngày yêu dấu ấy. Biết tặng em câu hát gì đây, khi tôi cũng không biết mình đang nhớ ai nữa, chỉ có những cái giật mình êm ả khi mùa thu đến, rằng là, có lẽ, chưa bao giờ tôi quên được em.
Dấu phố em qua
Níu giữ mãi rồi cũng đến một ngày: “Em không còn ngày xưa Anh khác nhiều trẻ nhỏ Gió hay mưa cũng trả lại trống vắng cho mùa” Mùa đi, em cũng đi. Hay là em đi, mùa theo em đi mãi… những cô độc bên nhau đã vỡ òa thành mất mát.. thành lá úa, thành mờ sương, thành não nề, sầu thảm ngập tim. Yêu dấu của ta, người đã đi để còn hoài nhung nhớ và chờ mong.. .. một đêm thức giấc , ta gọi từ những vô vọng một nỗi chính mình .. bởi đâu có bao tay .. để ôm trọn .. để tròn thương .. một lòng không trả nổi .. “bao giờ cho tôi quên “.
Mùa thu không trở lại
Em ạ, cứ đi một vòng , ta lại quay trở về những hỗn độn bình yên cũ .. rất hiu quạnh và buồn đau … Trong những ngày trời nhẹ, thoáng gió, thoáng mưa, thoáng u ám như một tiếng nấc khẽ, ta sẽ lại chờ em một đường bình yên trong những bồi hồi lơ đễnh Và những hoàng hôn sớm, trong bải hoài ánh đèn của buổi cầu kinh muộn, ta thẫn thờ một góc phố âm u, đón hơi ấm hồn nhiên từ những cơn gió thiết tha. Khi nặng dần và nặng dần bóng đêm, khi những bí ẩn mùa thu trở mình thức giấc , ta nhâm nhi “Forever Autumn” để gọi những mùa thu từng đi qua, để ve vuốt những mường tượng cũ kỹ, để thấy mình lại trôi bồng bềnh đến một mùa vĩnh viễn.. mùa thu …"
It was a fantastic trip with Dep Chieu. First day was fun, we arrived at KL but didn't know where to go. Haha, I decided to go just one day before flight time and I ignored my quarantine. I risked my life btw. Haha
I with two "devil" girls and the bro are fun, really fun! We talked about anything on earth and there was not barrier between us. We discussed serious and important topics such as VNC, leadership, politics and we talked cock right after then. We walked, we watched the street vendors, we bought things, we felt happy and we realized that we were overcharged, lol, big fun! Wei Loon took us around for cheap hostel and lunch, oops just remember I really could not finish my first bowl with mee. Maybe I lost my appetite after the fever.
Second day was a big one. It seemed that bro kept making me against his idea and we talked to each other less than we did in the first day. Should it be him not being a good listener to me or myself being a superficial thinker? Oh maybe both? Brother, you did make my mind fucked-up and embarrassed in the afternoon. But later then, I did try to talk to you some times, taking it easy and i think this really worked somehow. We did have fun! :D I will find you sometimes before you dock in Stockholm. :)
I really enjoyed the super-uber-FUN trip. I understand you all more and find out some thing new about each of you my dear friend. Thanks all for a memorable trip and thank WLoon for his time with us.