Pages

Sunday, March 14, 2010

Mưa (thơ con cóc)


Buổi sáng, trời nắng râm rang
Vội vàng, vội vàng, em đi họp project

Trưa, trời nắng chang chang
Lòng rộn ràng
Những người bạn cũ, bàn chuyện ngày thứ bảy


Chiều về, sét đánh rầm trời
Mưa dội, mưa xối tắt ngày nắng
Hơi đất nồng, em nhớ ngày còn nhỏ
Trời mưa, trời lạnh em chẳng biết
Người trần, chân đất em dầm mưa
Mẹ la, mẹ thét em chẳng nghe
Lội nước la hét như điên cuồng

Mưa thấm, lạnh người em vào tắm
Quấn chăn co ro em xem phim
Chuối chiên, bánh xèo mùa mưa lũ
Em ngồi ăn nhồm nhoàm

Hôm nay mưa to
Em nghe hơi đất nồng
Lạ - vì hơi nồng đã lâu chẳng nhớ tới
Quen - vì hơi nồng trong kí ức gợi lại
Em ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ
Làm thơ con cóc.

(đm, học bài đi mày, ngồi lảm nhảm) SHIT!

Saturday, March 6, 2010

Nhạt

Mấy hôm nay trong đầu nó cứ chi chi ấy, khó chịu thật. Gặp ai cũng chẳng chào hỏi cho nên lời, cũng chẳng nói năng gì.

Cũng chẳng muốn đổ lỗi cho cái quá tải của bài vở và các hoạt động khác. Học chán rồi thì ra field chạy cho vã người ra rồi về học tiếp. Học, ăn, học, ăn, học, email,... nhạt nhách. Giá như biết sắp xếp được thời gian và làm việc hiệu quả hơn một chút thì hay.

Dạo trước đang yên ổn, tự dưng gặp đâu những thứ tinh tinh, không đáng. Trong người cảm thấy lan man, thờ ơ với mọi thứ xung quanh.

Thôi nào, còn 2 tháng nữa. Gặp hết mấy bạn, tụi bay, tụi mày,... rồi sẽ đỡ nhạt hơn.