Hey!
Today is a very fun, interesting and memorable day.
The Islamic New Year Day was not discovered until Asmah gave me $10 and said "Happy New Year" to me. I supposed that the gift should be the similarly "Li` xi`" in our Lunar New Year. The breakfast was her treat to everyone and she must have been very happy to be around with such friendly people in New Year day.
Ms Poh drove us to a staff's house, who had an operation on her knee, to have fun in a celebration. It was an unexpected surprise when I knew that she was born a Chinese but was adopted by an Indian family. She is bloody Chinese background but wears Indian costumes and eats indian food. The house is decorated in a luxury western style but still there lies a praying corner for the Islamic practitioners of the family. The Indian kid, the child of the family, was naughty around with other visitors, who are Chinese, Malay and Vietnamese (me!). We teased him and he was ready to kiss everyone around. The skin colors are different and visible, but we played, ate and talked as we are color-blind. I took this as a racial harmony.
Mr Seah is a knowledgeable man. He knows lots of thing about Vietnam through books at NUS High school. It's a great idea to sit down with a wisdom local to find out more about "local". haha.
Ms Poh was so nice to send each of us home. We chit chat with each other from beggar to Lamborghini (I have no idea about the later one). I caught a sentence of her that strikes my thought after the party. At last, it's true that each mankind has his own identity; and this makes up the racism in him to an certain extent. Each of us is not free of that.
This is not my home, but the little warmth ties me with each of these local people together in this country. I love today so much.
Saturday, December 19, 2009
Saturday, December 5, 2009
Cuối kì tự kiểm
Trước khi thi thì mặt mày bủng beo, lúc đấy đã tự thân vận động là sau khi thi xong sẽ chơi cho sung sướng cuộc đời, cho bõ công học hành. Mà thật ra là mấy tuần trước khi thi có học cái khỉ mốc gì đâu,ôm sách lên phòng học YIH, thư viện được chút xíu là đầu óc đơ dần ra cho tới khi hai con mắt nhắm hít lại và cái đầu gục xuống bàn, thi thoảng có ít chất lỏng nhờn nhợt, thối thối, mà người ta thường gọi là "nước dãi", nhễu ra bàn... Lấy giấy lau cho sạch và đứng lên đi về như chẳng có ai xung quanh...
Về tới nhà cũng chưa học được bao nhiêu là đủ thứ xen vào: ngủ, ăn, phim, nhạc... Thi thoảng tự nhủ rằng học ôn thi nó cực, phải giải trí... "Đó là điều tất yếu!!". Trời, sao mà mày ngu dữ vậy Bình? Lối suy nghĩ cùn, chẳng logic hay đúng ra là đang biện minh cho cái lười biếng và phân bua, hơn thua với những ngày ăn chơi sa đọa. Cứ nghe bạn Đốp than vãn về "nỗi khổ" của cái sự học ở nhà mà mình tự suy nghĩ, thấy rằng mình còn chưa coi trọng việc học đúng mức (tức là tới mức để than vãn) và mình chưa bao giờ than vãn. Ôi, nhiều khi quyết tâm tập trung học, tìm lại cái bản tính ham-làm ham-học, tiếng Tây gọi là workaholic, bằng những giây phút đấu tranh tư tưởng: mình của năm cấp 3 bảo rằng học nhiều thì thi tốt, học kĩ thì điểm cao; ngược lại, mình của những năm NUS thì khăng khăng rằng đã đọc hiểu mấy lecture notes và tutorial paper rồi thì đương nhiên sẽ làm bài được, học quá nhiều sẽ căng thẳng, hiệu quả đi ngược. Và kết cục cuối cùng cho thời gian ôn thi là gì bạn biết không? Nó chẳng phải là thằng Bình siêng học cuả năm cấp 2, 3; cũng chẳng phải là Bình ham làm theo những thứ nó thích, mà là một đứa học chẳng ra học, chơi cũng chẳng ra chơi. Và nó trải qua kì thi y như lúc ôn thi, chỉ làm được những câu trong lecture notes và tutorial. Hỡi ôi, giờ nó mới nghiệm ra cái câu "you pay peanuts, you get monkey".
Đến lúc này, nó cũng chưa có ý kiến nào xuất sắc để "tô vẽ" cho cái cover letter và CV để xin đi thực tập; ngồi đây tự kiểm và suy nghĩ xem có cách nào nó thoát ra cái suy nghĩ luẩn quẩn này không. Kết cuộc là chưa biết.
Thi xong rồi, tưởng sẽ rảnh rỗi để vừa làm vừa chơi. Ai ngờ đâu hàng tá bề bộn, bận rộn theo tới chân. Xin làm thực tập thì thất bại, xin làm cái chân research assistant thì trầy trật mãi mới được một chỗ, nhưng tới tháng 1 mới bắt đầu. Vậy là cứ tiếp tục với Phonathon và thư viện đều đặn mỗi ngày cho tháng 12 này. Tối về thì tìm internship trong hàng mớ lời hướng dẫn, chỉ bảo, khuyên nhủ. Lâu lâu, đời lại ném cho cái cục nặng trĩu họp hành với IRC và trước mắt là ngày Career Day của VNC nhà ta, mà trong "vụ" này thì chính mình đây là chủ xị, múa hát gì là mình chịu trách nhiệm hết. Mấy ngày nay có khách quí đến từ xứ chuột túi qua đây thực tập, thế là mình điên đảo dẫn bạn đi mua đồ, coi việc, làm giấy tờ. Chạy NHƯ con thoi.
Nhưng mà mình vẫn còn yêu đời, vẫn muốn chạy...
Thành công cơ bản cho tuần rồi là khám phá ra vài chức năng mới của Gmail giúp ghi nhớ và sắp xếp công việc. Bây giờ thì phải tiếp tục "động não suy nghĩ" và làm theo thôi.
Về tới nhà cũng chưa học được bao nhiêu là đủ thứ xen vào: ngủ, ăn, phim, nhạc... Thi thoảng tự nhủ rằng học ôn thi nó cực, phải giải trí... "Đó là điều tất yếu!!". Trời, sao mà mày ngu dữ vậy Bình? Lối suy nghĩ cùn, chẳng logic hay đúng ra là đang biện minh cho cái lười biếng và phân bua, hơn thua với những ngày ăn chơi sa đọa. Cứ nghe bạn Đốp than vãn về "nỗi khổ" của cái sự học ở nhà mà mình tự suy nghĩ, thấy rằng mình còn chưa coi trọng việc học đúng mức (tức là tới mức để than vãn) và mình chưa bao giờ than vãn. Ôi, nhiều khi quyết tâm tập trung học, tìm lại cái bản tính ham-làm ham-học, tiếng Tây gọi là workaholic, bằng những giây phút đấu tranh tư tưởng: mình của năm cấp 3 bảo rằng học nhiều thì thi tốt, học kĩ thì điểm cao; ngược lại, mình của những năm NUS thì khăng khăng rằng đã đọc hiểu mấy lecture notes và tutorial paper rồi thì đương nhiên sẽ làm bài được, học quá nhiều sẽ căng thẳng, hiệu quả đi ngược. Và kết cục cuối cùng cho thời gian ôn thi là gì bạn biết không? Nó chẳng phải là thằng Bình siêng học cuả năm cấp 2, 3; cũng chẳng phải là Bình ham làm theo những thứ nó thích, mà là một đứa học chẳng ra học, chơi cũng chẳng ra chơi. Và nó trải qua kì thi y như lúc ôn thi, chỉ làm được những câu trong lecture notes và tutorial. Hỡi ôi, giờ nó mới nghiệm ra cái câu "you pay peanuts, you get monkey".
Đến lúc này, nó cũng chưa có ý kiến nào xuất sắc để "tô vẽ" cho cái cover letter và CV để xin đi thực tập; ngồi đây tự kiểm và suy nghĩ xem có cách nào nó thoát ra cái suy nghĩ luẩn quẩn này không. Kết cuộc là chưa biết.
Thi xong rồi, tưởng sẽ rảnh rỗi để vừa làm vừa chơi. Ai ngờ đâu hàng tá bề bộn, bận rộn theo tới chân. Xin làm thực tập thì thất bại, xin làm cái chân research assistant thì trầy trật mãi mới được một chỗ, nhưng tới tháng 1 mới bắt đầu. Vậy là cứ tiếp tục với Phonathon và thư viện đều đặn mỗi ngày cho tháng 12 này. Tối về thì tìm internship trong hàng mớ lời hướng dẫn, chỉ bảo, khuyên nhủ. Lâu lâu, đời lại ném cho cái cục nặng trĩu họp hành với IRC và trước mắt là ngày Career Day của VNC nhà ta, mà trong "vụ" này thì chính mình đây là chủ xị, múa hát gì là mình chịu trách nhiệm hết. Mấy ngày nay có khách quí đến từ xứ chuột túi qua đây thực tập, thế là mình điên đảo dẫn bạn đi mua đồ, coi việc, làm giấy tờ. Chạy NHƯ con thoi.
Nhưng mà mình vẫn còn yêu đời, vẫn muốn chạy...
Thành công cơ bản cho tuần rồi là khám phá ra vài chức năng mới của Gmail giúp ghi nhớ và sắp xếp công việc. Bây giờ thì phải tiếp tục "động não suy nghĩ" và làm theo thôi.
Monday, November 16, 2009
Before FINALSssss
Thật là một buổi outing mệt mỏi và đáng nhớ! Ghi lại nào, chẳng mấy khi mình thấy vui thế này, mà cũng chẳng mấy khi nhớ được!
1. Vui, biết được nhiều thành viên Skating club "giấu mặt", ai cũng ham vui, nhiệt tình, vui vẻ; được ăn một buổi cháo ếch no nê arhh..
2. Tiễn anh Thoại heo về VN, anh ở Sing cũng gần 10 năm, giờ về quê lấy vợ, làm giàu. Chúc anh vui vẻ và thành công.
3. Tiếc, chẳng mấy khi long nhong khu Geylang để "ngửi" mùi xã hội đen, ai cũng đòi về đi chơi pool quá sớm đi.
4. Chơi pool đã đời, chị Duyên và a Thoại heo thật là entertaining :x Chơi mà cười no :D
5. Oz Studio kì này hay quá. Relaxed for the finals nào!!

Oz và Nhạc và Thơ
Saturday, November 7, 2009
yayyy
Phần 1: Thật bất ngờ, cảm ơn 2 bạn DC tối hôm nay nhiều nhé, lần đầu tiên từ nhỏ tới lớn. Nhỏ h chưa ai biết, chỉ trời biết, ở nhà biết, trước h chẳng nói cho ai, kể cả 2 thằng bạn thân, vì ko muốn gọi bạn mình bằng m, yayayayyy. Ko hiểu sao tự nhiên hôm đi cà phê mình khai ra nhỉ ? Cảm ơn 2 bạn nhé!
Xie xie ni, Wei Loon!
Xie xie ni, Chin Chin!
Cảm ơn chị Mai! Nhưng mà làm sao bịt miệng chị đây, kẻo chị làm lộ thì sao??
Phần 2: ma'', đi skate về, nhận được SMS chúc mừng từ chị Mai, hmm hmmm bạn Sub nhá!!! Bạn ChinChin cũng lon ton trên FB, hôm sau xử bạn WLoon nữa. Hai bạn làm mình lộ hàng nhá !
The end: happy evening!
530am already!
Xie xie ni, Wei Loon!
Xie xie ni, Chin Chin!
Cảm ơn chị Mai! Nhưng mà làm sao bịt miệng chị đây, kẻo chị làm lộ thì sao??
Phần 2: ma'', đi skate về, nhận được SMS chúc mừng từ chị Mai, hmm hmmm bạn Sub nhá!!! Bạn ChinChin cũng lon ton trên FB, hôm sau xử bạn WLoon nữa. Hai bạn làm mình lộ hàng nhá !
The end: happy evening!
530am already!
Thursday, October 22, 2009
phrases associated with "lab report"
I'm really tired of writing the lab report, argghhhh!! Lab is very fun, but writing the report is more than torturing!!
Lab report:
- loooooong
- 8 pages
- 32 pages
- time-consuming
- sleepless nights
- boring
- scary
- fed up with
- screw up my timetable
- got low mark
- read read and read
- type type and type
- hate it!
arghh..........................................................................................................................................................................
Lab report:
- loooooong
- 8 pages
- 32 pages
- time-consuming
- sleepless nights
- boring
- scary
- fed up with
- screw up my timetable
- got low mark
- read read and read
- type type and type
- hate it!
arghh..........................................................................................................................................................................
Friday, October 9, 2009
Ngày mai hết mid-term
Ngày mai là mid-term cuối, chả lo nhiều!
Tự nhiên mở bài này, lâu lắm chưa nghe, những bài như thế này hồi ba hay nghe lúc mình còn nhỏ, mình hay chê dở, nghĩ là chỉ dành cho lứa tuổi sồn sồn :D Ko biết bài này có giúp mình hiểu ra cái "triết lý" cao siêu mà anh Quang truyền lại ko nhỉ? Tối về hỏi :D
Chiều nay thấy rảnh rảnh, thoải mái, dù hồi sáng làm môn chemical process rất tệ :( Bà cha nó, cúp hết lect, tới kì thi học nhồi nhét 4, 5 ngày, làm bài được 1 nửa là may rồi. Phấn đấu cho final nào!!!
Yep, đi cắt tóc + bơi!
Tuần sau đi làm từ thiện :D
Wednesday, September 30, 2009
Tâm bão

Mùa bão lũ
Mùa bão lũ
Cha chống lại căn nhà
gió tốc liêu xiêu
Mẹ xốc lại đôi quang gánh
quằn nặng nỗi lo
Con thu mình co ro
giấc mơ sũng ướt
Mùa bão lũ
Nhòa ranh giới giữa trời và nước
Bà run run ôm kỷ vật
nếu lụt, biết cất chỗ mô?
Ông đau đáu dõi chân trời xa
con trai mình vẫn ở trên tàu đánh cá
Mùa bão lũ
Em đi học đôi chân trượt ngã
Sách vở uớt nhòe nước mắt nước mưa
Cô gầy hơn trong tiếng giảng bài trưa
Tiếng giảng bài
cố át tiếng cuồng phong trời đất
Mùa bão lũ
Thuyền như lá
Mạng nguời là cỏ
Nhà cửa là rơm
Miếng cơm
trộn với bùn và nuớc
Mùa bão lũ
Chúng ta, chúng ta có thể làm gì được
Ngoài việc gửi vài trăm ngàn đồng hỗ trợ nạn nhân?
Ngoài việc cảm thấy đắng miệng trong những bữa cơm
khi xem chương trình thời sự?
~ Nguyễn Phan Quế Mai ~
Wednesday, September 23, 2009
shitty
I got fun these days, haha here we go...
I didn't prepare for the laboratory and hence went to class with confusing mind. Oh what? what to do ? and continued chit chatting with my lab partner. I got a damn fat, funny and cutie partner and we, i say we, got crazy lab friends too. We played in the lab, laughing with the Malay girl who keep going back and forth saying "i love my lab partner, i really love my lab partner", and luckily we didn't smack each other. its an 8-hour lab man, so do chase around seeing what the others were lab-ing and...yeah shouting. The TAs and technician were cool and cute. i really want to grab them home and show them my stuffs. Now i understand why and how i and my partner found ourselves useless last week :))
Another night time, ok fine call it overnight time, we went on skating from east coast park to changi airport. it was 8km to changi and the same long fun way back. Oh gosh wish I can recall that time and yeah I can as my butt is still painful now. I fell like a falling ripen jackfruit. that's the experience you should try out. skate is fun!
I had a gathering on the following afternoon though i slept at 8am with my pink butt and hurtful groin. overnight skating gave me "much" though, i still can not walk properly now, oh my groin my butt! I joined the engineering gathering despite i am a science lover! my head was still a big dizzy after rolling on the wheels. But who cares? just go and play!

today is another shitty day. i planned to stay on the right track mugging, eerr mugging, to catch up my lectures. Haha, i remember, i have a refined hobby of making fun of my level 2000 professors. One prof going to the LT and read the lecture note, i must confess that she really offers me a breath of stillness whenever she reads the lecture notes, must say she READs lol and does NoTHING. Another professor goes to LT and keeps talk cock with his damn cool and sound-good German accent, yes! German accent. Yeah and the funniest thing is those two *cool* professors are couple, i mean one is wife and another one is husband lol, they are fooling around my major which has only 30 students every year. ok, move on, i planned to stay on the right track mugging but i remembered there was a meeting today for marketing project. I rushed to mrt and heading to Hougang where I took another bus. we met at twelve, discussed till 2pm and then haha played poker till 6pm to call it a day. Oh what the heck! I got back to my room at 730 and took a fast dinner in the Frontier.
yeah, mid terms are coming and fun is coming also!
I didn't prepare for the laboratory and hence went to class with confusing mind. Oh what? what to do ? and continued chit chatting with my lab partner. I got a damn fat, funny and cutie partner and we, i say we, got crazy lab friends too. We played in the lab, laughing with the Malay girl who keep going back and forth saying "i love my lab partner, i really love my lab partner", and luckily we didn't smack each other. its an 8-hour lab man, so do chase around seeing what the others were lab-ing and...yeah shouting. The TAs and technician were cool and cute. i really want to grab them home and show them my stuffs. Now i understand why and how i and my partner found ourselves useless last week :))
Another night time, ok fine call it overnight time, we went on skating from east coast park to changi airport. it was 8km to changi and the same long fun way back. Oh gosh wish I can recall that time and yeah I can as my butt is still painful now. I fell like a falling ripen jackfruit. that's the experience you should try out. skate is fun!
I had a gathering on the following afternoon though i slept at 8am with my pink butt and hurtful groin. overnight skating gave me "much" though, i still can not walk properly now, oh my groin my butt! I joined the engineering gathering despite i am a science lover! my head was still a big dizzy after rolling on the wheels. But who cares? just go and play!

today is another shitty day. i planned to stay on the right track mugging, eerr mugging, to catch up my lectures. Haha, i remember, i have a refined hobby of making fun of my level 2000 professors. One prof going to the LT and read the lecture note, i must confess that she really offers me a breath of stillness whenever she reads the lecture notes, must say she READs lol and does NoTHING. Another professor goes to LT and keeps talk cock with his damn cool and sound-good German accent, yes! German accent. Yeah and the funniest thing is those two *cool* professors are couple, i mean one is wife and another one is husband lol, they are fooling around my major which has only 30 students every year. ok, move on, i planned to stay on the right track mugging but i remembered there was a meeting today for marketing project. I rushed to mrt and heading to Hougang where I took another bus. we met at twelve, discussed till 2pm and then haha played poker till 6pm to call it a day. Oh what the heck! I got back to my room at 730 and took a fast dinner in the Frontier.
yeah, mid terms are coming and fun is coming also!
Sunday, August 30, 2009
Oh oh 'slow rock'!

Love it, say I love it.
Mới đi Kembangan lấy BBQ về, mưa réo, ẩm ướt nhưng khá vui, biết được mình mua bị hố, quá hố, nhưng ko sao, hi vọng vẫn còn tiền =)) Chiều nay thu tiếp =))
Hi vọng chiều nay mọi người không phải đem dù theo để che pit, first gathering in Science! Trời thương con, chiều nay trời tạnh, sáng mai trời đừng âm u, con còn có interview, con ko muốn phải âm u :D
That it sucks makes it interesting...
Hope we have good time together! So excited to meet new freshies, new seniors and new friends!
yay... Bình ơi, tự tin lên mày!
Thursday, August 27, 2009
Monday, August 10, 2009
ngày lập thu

3:44 am 10 Aug '09
Mình lại thức đêm, lại im ắng,...
Những ngày này là những ngày cuối cùng của anh Huy trước khi bắt đầu kỳ NOC của mình và Thanh cũng chuẩn bị cho kì exchange. Anh Huy là người bạn đầu tiên của mình ở cái NUS này biết quan tâm mọi người, biết cheer up, biết đùa và hiểu được cảm xúc của những người xung quanh. Dù cái trip đi Malaysia vừa rồi thỉnh thoảng có làm em hơi bực bội đôi chút nhưng hi vọng anh vẫn là 1 senior mà em cần học hỏi kinh nghiệm về học tập, chơi bời và apply NOC :D. Hi vọng 2 bạn có những ngày cuối cùng ở Singapore vui vẻ với bạn bè, gia đình và một năm học thành công. Chuyến đi chơi vừa rồi đã giúp mình hiểu hơn về cái hội DC "quậy phá", nhưng luôn biết cười, biết tham vọng và biết "làm". "Nó" vui vì nó có thêm những người bạn trong cuộc sống có lẽ là chán ngắt của "nó".

Vậy là còn 2 ngày nữa, mình sẽ bắt đầu năm học mới, với bao nhiêu dự tính và ấp ủ... Ở cái xứ này, một năm chỉ có 1 mùa, và 1 ngày thì lại có 2 "mùa" là aircon và non-aircon. Mình lại nhớ mùa thu của ngày xưa, cái mát dịu của trời miền trung vào những ngày đầu năm học, cùng với cái mùi "hắc" của sách vở mới, thứ mà giờ này có lẽ mình chỉ biết nhớ và tiếc...
Giờ vẫn còn là mùa hè, nắng và nóng, oi bức. Có lẽ không khí sắp vào năm học mới và âm thanh du dương của những bản Oz đã kéo mình trở về với những ngày khai trường đầu thu. Hơi sến nhỉ, nhưng cái thời khắc im lặng mà ai cũng ngủ say sưa này nó hay làm mình multi-emotional vậy: ráng làm xong cái CV, nghe Oz và nghí ngoái để biết rằng mình vẫn bình thường, thành thật và khỏe mạnh với những cảm xúc của mình, ở nơi mà mình phải chạy hối hả hằng ngày để làm những điều mình thích, làm cho tương lai, cho sự kì vọng của bản thân và những người thân. Thỉnh thoảng, những giây phút này thật chậm, thật bình yên, thật sâu lắng và trong trẻo mà mình có thể thấy chính mình trong đó vậy...
....
.... chẳng biết viết gì nữa, có lẽ cái cách viết văn phát biểu cảm nghĩ mà mình từng yêu thích vào những ngày cấp 2 đã dần mai một. Cảm xúc và ý tứ >< cách diễn đạt. Sẽ luyện tập.
4:27 am ...
Mình lại nghe Oz và tỉnh táo
.......
"Ngày lập thu. Ngày gì mà lạ thế nhỉ. Lập thu là một trong 24 khí tiết của lịch Trung Hoa cổ đại đấy. Hay nói nôm na thì là hôm nay là ngày bắt đầu mùa thu đó các bạn. Và bởi vì thế nên chương trình ngày hôm nay sẽ là một chương trình thật mơ màng và lãng đãng ở một nơi mùa thu bắt đầu, các bạn nhé.
Mùa thu, tôi lặng bước qua những ngày vụn vỡ, như người ta ai cũng từng có lần như thế. Một lúc nào ngỡ ngàng lại thấy mình đang se lòng trước một xao xác lá bay. Những ngày hạ đã nhạt dần vào những cơn mưa vỗ về xa khuất, để rồi ngón tay mình cứ đau nhói một niềm mơ. Tôi trở về mùa thu hay mùa thu trở về tôi, trở về và gói cùng heo may những hoài niệm tưởng chừng đã hư vô vỡ nát, thứ hoài niệm cứ trở về mỗi ngày thu tái mênh mang. Trái tim nào có được ngủ ngoan. Và thế có nghĩa là mùa thu đang bắt đầu nơi ấy, phải không em?…
Nơi mùa thu bắt đầu
Như là một tình dở dang em à, tình với mùa thu cứ day dứt lòng chẳng quên được. Nghìn năm sau, ta cũng níu bóng quay về. Có những yêu dấu dù cũ và xa xôi lắm, cũng cứ quấn quít gọi về mỗi khi trời đất báo hiệu mùa thu tới, lại cho ta ít nhiều ngẩn ngơ, rằng: Tháng tám mùa thu, lá đã rơi vàng chưa, hả em? Cứ muốn nghe một giọng đằm thắm em à. Mùa thu ấy em, biết không, bởi nhẹ nhàng và dễ làm lòng chới với biết mấy, nên cần lắm một níu chân để người khỏi bay lên, ví như nghe một giọng hát ngọt đằm. Mà biết đâu đấy, nghe xong lại bay bổng lên thì sao, nhỉ em?
Có phải em mùa thu Hà Nội
Em à, hôm nay là ngày lập thu rồi đấy. Ở đây chẳng có mùa thu em nhỉ, chỉ thi thoảng gió đến, mưa về, ừ, cứ tàm tạm ưng ý chút đổi mùa đấy mà ngùi thương mùa thu Hà Nội, lại thêm một lần cái bệnh mùa thu trở về quấy quả. Thu Hà Nội mà em, chẳng bao nhiêu người chực đến quãng lập thu mà trở về Hà Nội còn gì. Trời thu Hà Nội có cái gì mênh mang lắm, mênh mang như khi em bước chân từ một xứ nóng xa xôi, về thấy trời yên ả, rồng rộng, hơi buồn một chút, và lá ngoài đường thì cứ rụng lấy rụng để, và những cô gái nơi đất Hà thành đã vội vã quàng những chiếc khăn gió bay nhã màu nho nhỏ. Cứ chực hình dung lấy, là lại thêm một lần tôi ngẩn ngơ. Này em, có phải tôi đang nhớ mùa thu quá không, nhớ những ngày yêu dấu ấy. Biết tặng em câu hát gì đây, khi tôi cũng không biết mình đang nhớ ai nữa, chỉ có những cái giật mình êm ả khi mùa thu đến, rằng là, có lẽ, chưa bao giờ tôi quên được em.
Dấu phố em qua
Níu giữ mãi rồi cũng đến một ngày: “Em không còn ngày xưa Anh khác nhiều trẻ nhỏ Gió hay mưa cũng trả lại trống vắng cho mùa” Mùa đi, em cũng đi. Hay là em đi, mùa theo em đi mãi… những cô độc bên nhau đã vỡ òa thành mất mát.. thành lá úa, thành mờ sương, thành não nề, sầu thảm ngập tim. Yêu dấu của ta, người đã đi để còn hoài nhung nhớ và chờ mong.. .. một đêm thức giấc , ta gọi từ những vô vọng một nỗi chính mình .. bởi đâu có bao tay .. để ôm trọn .. để tròn thương .. một lòng không trả nổi .. “bao giờ cho tôi quên “.
Mùa thu không trở lại
Em ạ, cứ đi một vòng , ta lại quay trở về những hỗn độn bình yên cũ .. rất hiu quạnh và buồn đau … Trong những ngày trời nhẹ, thoáng gió, thoáng mưa, thoáng u ám như một tiếng nấc khẽ, ta sẽ lại chờ em một đường bình yên trong những bồi hồi lơ đễnh Và những hoàng hôn sớm, trong bải hoài ánh đèn của buổi cầu kinh muộn, ta thẫn thờ một góc phố âm u, đón hơi ấm hồn nhiên từ những cơn gió thiết tha. Khi nặng dần và nặng dần bóng đêm, khi những bí ẩn mùa thu trở mình thức giấc , ta nhâm nhi “Forever Autumn” để gọi những mùa thu từng đi qua, để ve vuốt những mường tượng cũ kỹ, để thấy mình lại trôi bồng bềnh đến một mùa vĩnh viễn.. mùa thu …"
(Source: Ozstudio )
Saturday, August 8, 2009
SuperuberFUN
It was a fantastic trip with Dep Chieu.
First day was fun, we arrived at KL but didn't know where to go. Haha, I decided to go just one day before flight time and I ignored my quarantine. I risked my life btw. Haha
I with two "devil" girls and the bro are fun, really fun! We talked about anything on earth and there was not barrier between us. We discussed serious and important topics such as VNC, leadership, politics and we talked cock right after then. We walked, we watched the street vendors, we bought things, we felt happy and we realized that we were overcharged, lol, big fun! Wei Loon took us around for cheap hostel and lunch, oops just remember I really could not finish my first bowl with mee. Maybe I lost my appetite after the fever.
Second day was a big one. It seemed that bro kept making me against his idea and we talked to each other less than we did in the first day. Should it be him not being a good listener to me or myself being a superficial thinker? Oh maybe both? Brother, you did make my mind fucked-up and embarrassed in the afternoon. But later then, I did try to talk to you some times, taking it easy and i think this really worked somehow. We did have fun! :D I will find you sometimes before you dock in Stockholm. :)
I really enjoyed the super-uber-FUN trip. I understand you all more and find out some thing new about each of you my dear friend. Thanks all for a memorable trip and thank WLoon for his time with us.
First day was fun, we arrived at KL but didn't know where to go. Haha, I decided to go just one day before flight time and I ignored my quarantine. I risked my life btw. Haha
I with two "devil" girls and the bro are fun, really fun! We talked about anything on earth and there was not barrier between us. We discussed serious and important topics such as VNC, leadership, politics and we talked cock right after then. We walked, we watched the street vendors, we bought things, we felt happy and we realized that we were overcharged, lol, big fun! Wei Loon took us around for cheap hostel and lunch, oops just remember I really could not finish my first bowl with mee. Maybe I lost my appetite after the fever.
Second day was a big one. It seemed that bro kept making me against his idea and we talked to each other less than we did in the first day. Should it be him not being a good listener to me or myself being a superficial thinker? Oh maybe both? Brother, you did make my mind fucked-up and embarrassed in the afternoon. But later then, I did try to talk to you some times, taking it easy and i think this really worked somehow. We did have fun! :D I will find you sometimes before you dock in Stockholm. :)
I really enjoyed the super-uber-FUN trip. I understand you all more and find out some thing new about each of you my dear friend. Thanks all for a memorable trip and thank WLoon for his time with us.
Tuesday, July 14, 2009
Làm senior
Hôm nay đi làm về, gặp 2 đứa tay cầm trans, tay mím môi, lục tục dắt nhau đi qua đi lại, tay chân lóng ngóng. Nghe 2 em í nói tiếng Việt, mình thấy "nổi máu anh hùng" ra tay giúp đỡ, đoán là fresh mới qua hồi chiều nay.
Lại hỏi thăm thì biết là 2 em í đang tìm đường về phòng. Tụi nó tíu tít, mừng rỡ cảm ơn, hỏi han, đôi mắt "rạng ngời lòng hâm mộ" và miệng cười rất chi là thân thiện, cởi mở,... dành cho mình. Ui, cảm giác ngây ngất không thể tả và trông cái mặt hí hửng của mình lúc đó cũng không thể đỡ được (unbeatable!!!). Có bao h làm senior, làm anh làm chị đâu, cả năm toàn làm em út, gặp ai cũng "cho em hỏi ?"
Mệt, nhưng thấy vui. Rồi bước về nhà tự nhiên thấy lạ lạ trong người, chẳng phải vui cũng chẳng phải buồn. Một năm đã qua, nhanh thật ...
Quá là bịnh đi! Haha
Lại hỏi thăm thì biết là 2 em í đang tìm đường về phòng. Tụi nó tíu tít, mừng rỡ cảm ơn, hỏi han, đôi mắt "rạng ngời lòng hâm mộ" và miệng cười rất chi là thân thiện, cởi mở,... dành cho mình. Ui, cảm giác ngây ngất không thể tả và trông cái mặt hí hửng của mình lúc đó cũng không thể đỡ được (unbeatable!!!). Có bao h làm senior, làm anh làm chị đâu, cả năm toàn làm em út, gặp ai cũng "cho em hỏi ?"
Mệt, nhưng thấy vui. Rồi bước về nhà tự nhiên thấy lạ lạ trong người, chẳng phải vui cũng chẳng phải buồn. Một năm đã qua, nhanh thật ...
Quá là bịnh đi! Haha
Friday, July 10, 2009
Wake-up moment
I've been spending 2 days in a messy, smelly and crummy room. I got sick and went to UHC twice just to hear the doctor say "don't work, stay at home to recover" twice. I felt myself useless for 2 days, a random guy spent his 48 hrs to do nonsense things, turning his back up, turning his back down and turning around on his bed, going out and coming in the room, coughing, sneezing... I picked up the book and decided to finish it but the bullshit medicine did make me feel drowsy, and finally I dropped it and grabbed the pillow. I fell into sleep several times. Oh what a life!
It's at noon already and I decide to wake up in the midst of my sleepy mood. I thought a lot these 2 days, about what I have done so far and what I need to finish the list. I never felt so weak and strong at the same time like in this moment of time when thinking of the list. I decide to put them down. Hey my friends, sometimes I need you to finish up with me :D
Things I need and want to finish before I reach 20:
- Backpacking alone to a foreign country
- Traveling with friends
- Plant a tree in my room edited 15/09
- Pull my CAP up to 4.2
- Join NES
- Buy a camera by my own budget
- Call my mom, my dad, my bro, my cute cousin at one time
- Be an NOCer
- Find a meaningful activity for VNC to carry out/join edited 15/09
- Talk to 50 ppl in a day
- Heal an old relationship
- Got a tattoo
- Spend an out-door night-over with friend/friends/alone
- Apply for an overseas PPP
- Get drunk
- Talk to a stranger in 10 mins and find out about him/her
- Finish a book on VN politics and one on education
- Finish a history book by Thu Huong
- Eat snake's meat
- Shave my head
- 3 days without internet
- Wake up at 6 and get ready for the day
- Walking around Singapore 4 hrs or more
- Record my singing
- Hug a guy
- Hug a girl
- Draw a picture with pencil
- Dive in the sea
- Give a damn-hard-kick to my friend
- Discuss an issue with professor
- Earn $100 in one day
- Go kayak
Hurray, let's go to the July Beh-bies party!
(sneezing...)
It's at noon already and I decide to wake up in the midst of my sleepy mood. I thought a lot these 2 days, about what I have done so far and what I need to finish the list. I never felt so weak and strong at the same time like in this moment of time when thinking of the list. I decide to put them down. Hey my friends, sometimes I need you to finish up with me :D
Things I need and want to finish before I reach 20:
- Backpacking alone to a foreign country
- Traveling with friends
- Plant a tree in my room edited 15/09
- Pull my CAP up to 4.2
- Join NES
- Buy a camera by my own budget
- Call my mom, my dad, my bro, my cute cousin at one time
- Be an NOCer
- Find a meaningful activity for VNC to carry out/join edited 15/09
- Talk to 50 ppl in a day
- Heal an old relationship
- Got a tattoo
- Spend an out-door night-over with friend/friends/alone
- Apply for an overseas PPP
- Get drunk
- Talk to a stranger in 10 mins and find out about him/her
- Finish a book on VN politics and one on education
- Finish a history book by Thu Huong
- Eat snake's meat
- Shave my head
- 3 days without internet
- Wake up at 6 and get ready for the day
- Walking around Singapore 4 hrs or more
- Record my singing
- Hug a guy
- Hug a girl
- Draw a picture with pencil
- Dive in the sea
- Give a damn-hard-kick to my friend
- Discuss an issue with professor
- Earn $100 in one day
- Go kayak
Hurray, let's go to the July Beh-bies party!
(sneezing...)
Labels:
cough,
sneeze,
time-consuming,
time-enjoying,
time-wasting,
wake-up
Saturday, June 13, 2009
dumb me
hôm qua, một ngày chán nản và thất vọng
đã nghĩ là mình sẽ dành thời gian viết về VietnamJUMP, về hội dép chiếu; nhưng những chuyện xảy ra từ hôm qua đến giờ thật sự làm mình buồn, muốn chia sẻ với một người bạn. Cảm giác đó lại càng làm mình chán nản, sợ hãi hơn khi ai cũng ignore mình, cả trên YM, fb. Đến lúc này thì mình mới cảm nhận được feedback của mọi người trong VietnamJUMP. Mình cần thay đổi, cần phải hiểu rõ hơn về bản thân và những mối quan hệ của mình.
+ Nó đi và dối mình.
---------------------------------------------------------
Hôm qua mới phát hiện TED.com, hi vọng mình có thể train được cái não ngu xuẩn, dốt nát, con nít + ông cụ non, bảo thủ, serious và thiếu suy nghĩ này. Nhiều lúc, cái não phải thua trái tim và sự yếu lòng...
Need to push myself.
đã nghĩ là mình sẽ dành thời gian viết về VietnamJUMP, về hội dép chiếu; nhưng những chuyện xảy ra từ hôm qua đến giờ thật sự làm mình buồn, muốn chia sẻ với một người bạn. Cảm giác đó lại càng làm mình chán nản, sợ hãi hơn khi ai cũng ignore mình, cả trên YM, fb. Đến lúc này thì mình mới cảm nhận được feedback của mọi người trong VietnamJUMP. Mình cần thay đổi, cần phải hiểu rõ hơn về bản thân và những mối quan hệ của mình.
+ Nó đi và dối mình.
---------------------------------------------------------
Hôm qua mới phát hiện TED.com, hi vọng mình có thể train được cái não ngu xuẩn, dốt nát, con nít + ông cụ non, bảo thủ, serious và thiếu suy nghĩ này. Nhiều lúc, cái não phải thua trái tim và sự yếu lòng...
Need to push myself.
Labels:
depchieu,
disappointed,
little brother,
sad,
thinking,
VietnamJUMP
Saturday, March 21, 2009
Ozstudio

Chỉ mới xong hơn nửa đống bài tập theo kế hoạch. Học hoài cũng chán, đành online, kiếm cái gì đó cho đỡ buồn. Mở máy lên, nhưng cũng chưa biết là mình muốn làm gì nữa, nhưng vẫn click, click vào Firefox. Ờ, đôi khi mình dừng lại để làm những thứ mà mình cũng không biết mục đích là gì, vì chỉ muốn thoát khỏi cái mình đang chán ngán 1 chút.
Forum của VNC là nơi mình ít khi nào ghé qua từ khi vào NUS. Tự dưng hôm nay thấy Ozstudio của chị Rìm. Thi thoảng, tranh thủ 1 khoảng lăng hiếm hoi của một đêm thức cùng project midterm, ta lắng nghe tiếng guitar vang lên giữa những cơn mưa đêm, chợt thấy thời khắc đó sao mà mênh mang quá đỗi. Vậy đó, lời giới thiệu của Ozstudio đã kéo mình vào.
Ui, hôm nay quyết tâm học hết đống Organic Chemistry từ lúc còn ở cenlib, ko thấy buồn ngủ... chắc chiều ngủ bù rồi, mà lâu lắm mới tỉnh táo lúc nửa đêm, "ráng lên nào"!!!
..................
Buồn nhỉ, cs không như mong đợi, chỉ mong một lúc nào đó không lo toan, không phải si nghĩ nhiều, không phải thấy mệt mỏi, ê chề... Ngày hôm nay buồn, tự nghĩ lại thấy mình thật dở, thật tệ. Đã 1 năm rồi, nhưng mình chưa làm được gì cả, tham gia thật nhiều, band, takraw, technical team, NVAC và một vài hoạt động nhỏ cùng VNC. Có lẽ điều mình làm được nhất là tổ chức Tết cho mọi người, lo chạy gần 2 tuần, cực nhưng ít ra là ý nghĩa. Mấy hôm nay gặp thằng H, mình thấy khó chịu, có lẽ mình chưa đủ commitment với VietnamJUMP, cho mọi người, H nó nhìn "khinh bỉ", hic :(. Kinh tế chết tiệt, mình không kiếm đủ tiền cho VietnamJUMP, vậy là năm nay kế hoạch lại thay đổi đi chút ít, nhưng hi vọng mọi người vẫn còn giữ được lửa cho project, mấy em nhỏ ở QN đang đợi, đang hi vọng, mình không được bỏ cuộc. Woot!
Tối nay về tới hall lúc 1:00, roommate chưa ngủ được. Nhưng mà mình đã tỉnh, tỉnh như ruồi luôn nên ngồi học tiếp. Phấn đấu cho xong, can huh?
Yên lặng, tĩnh mịch, nghe được cả mấy con muỗi vo ve quanh cổ + lỗ tai. Hôm nay ko diệt muỗi như hôm qua nữa. Hôm qua cũng thức khuya làm dũng sĩ diệt muỗi, 4 con!!! Hôm nay khác...
Bên ngoài tối thui, im quá. Chỉ còn có mình tình táo ngồi nghe Ozstudio, suy nghĩ lung tung.
Friday, February 27, 2009
for 27 feb '09
I used to look down on her, just the way she looked like
But the effort she made is a big one
Made me remember when i was young
I wore thick coat and gloves, the trees were all bare in the winter on my way walking to school
I thought they were about to die in that kind of weather, "there's no flowers, even a leaf!"
Haha, till know I know
They were falling for the leaf to grow.
I admire you!
I'll try, no matter what I lost and sacrificed.
But the effort she made is a big one
Made me remember when i was young
I wore thick coat and gloves, the trees were all bare in the winter on my way walking to school
I thought they were about to die in that kind of weather, "there's no flowers, even a leaf!"
Haha, till know I know
They were falling for the leaf to grow.
I admire you!
I'll try, no matter what I lost and sacrificed.
Thursday, January 8, 2009
getting old and growing up
A teenager didn't feel much different when he woke up on this morning. The first question in his mind was how to earn some money for the day, a question of a typical adult.
Last midnight I first received a greeting on facebook from a "naughty girl" in Malaysia. Wa lao eh! I was quite surprised and was smiling :D.
My day would have been a normal one if I had not received those congrats from my friends: a first call from kuala lumpur (you all were a buzz but I could hear each of you, amazing!!! thank you), then from pennsylvania, another one from hanoi and the last one was right here in this strange country. My facebook was full. I received love, i got the whole world. It's enough for such a special day :D
Thank you...
Some say "I grow up to 19"; I say I can watch "R-19". Hahahahahahahaha!!
P.S. Tomorrow, I'm gonna earn "bucks".
Last midnight I first received a greeting on facebook from a "naughty girl" in Malaysia. Wa lao eh! I was quite surprised and was smiling :D.
My day would have been a normal one if I had not received those congrats from my friends: a first call from kuala lumpur (you all were a buzz but I could hear each of you, amazing!!! thank you), then from pennsylvania, another one from hanoi and the last one was right here in this strange country. My facebook was full. I received love, i got the whole world. It's enough for such a special day :D
Thank you...

Some say "I grow up to 19"; I say I can watch "R-19". Hahahahahahahaha!!
P.S. Tomorrow, I'm gonna earn "bucks".
Thursday, January 1, 2009
New Year's Day

I was greeting the 2009 with a different feeling, no count down to wish for good things, no fireworks but cheers and beers. A can of Tiger can make me out!
2008. It was an precious period of time though it was too short to fulfill all the things. I want to pull the time back, or just pause it for a while to prevent the memories from flowing away, to see how much I grow up, and then I would finish the things that I did not try hard enough. But, time is uncarely passing and new things are coming to occupy the new life.
This new year is already here but I have not been well-prepared yet. I think I am in the old year when so big changes has altered my life and beautiful time is yet to be memories. I am scared when time moves, at this moment it is running when I have nothing to plan for this coming year. I woke up quite late this morning and my mind was empty. Tried to finish the novel I borrowed in a mean time before the beginning of new semester, but I cannot. It's about the hard days, "the city in the windy days" when life is bitter, like surving in a no-end road where people keep running and killing each other to satisfy their greedy purpose. They keep rushing to gain the things as much as they can, to finally reach their last common same day.
Am I alike? I am rushing, too. It's too bad for me, I kept running every year and continue rushing this year with aimless pit-stop.
My head is empty.
My stomach is empty... :D
My friend is calling me for cooking. Ayyah!
"Time is not blue
It's choke purple"
....
Subscribe to:
Comments (Atom)